Mới đây, lương y Phạm Văn Thanh gọi điện cho tôi rủ xuống Nam Định chơi mấy ngày. Anh tự lái chiếc xe Zace cũ từ măi Lào Cai xuống. Tôi hỏi, sao không đi tàu cho sướng, lái xe đường sá xa xôi làm ǵ cho khổ. Hóa ra, trong xe chứa toàn thuốc. Anh tự ḿnh lái xe chở cả tạ thuốc đi từ Hà Nội về Nam Định. Hầu hết số thuốc trên xe anh dành tặng những người nghèo mắc bệnh trọng, là những thân phận khốn cùng mà anh đọc trên báo. Số cây cỏ c̣n lại anh mang về Công ty Nam Dược ở Nam Định để nhờ máy móc công ty chiết xuất, chua benh dau da day, phân tích thành phần hoạt chất. Đó là những cây thuốc mà anh mới học được của đồng bào vùng cao.



Trên đường về thăm và tặng thuốc người chiến sĩ cộng sản Vũ Minh Tằng, nạn nhân của những tṛ tra tấn tàn ác trong nhà tù Phú Quốc ở Nam Định, c̣n có một bệnh nhân đặc biệt đi cùng. Biết anh Thanh về miền xuôi, anh nằng nặc xin được đi theo để đội ơn ông thầy thuốc đặc biệt, đă cứu anh thoát khỏi căn bệnh viêm loét dạ dày, mà đối với anh, nó thực sự quá kinh hoàng. Bệnh nhân đó là anh Đinh Bách Diệp, ở Nguyễn Văn Cừ (Long Biên, Hà Nội).

Theo lời anh Diệp, đă có 4 lần anh suưt toi mạng v́ căn bệnh loét dạ dày. Vết loét dạ dày của anh rất quái gở, lại nằm ngay thành mạch máu. Đă mấy lần đi nội soi, song bác sĩ khuyên không nên mổ, v́ vết mổ sẽ rất rộng, cắt rất nhiều dạ dày, lại phải tạo h́nh lại môn vị khá nguy hiểm.