Câu nói của hoa h*u quốc tế Mỹ Ngọc Trinh (thi ở bên Mỹ, lại có nhiều nước tham gia thì chả gọi “quốc tế” gọi l* gì?) “Khi chị giỏi, chị sẽ không gặp được những người đ*n ông lo lắng cho mình” đã trở th*nh nổi tiếng.

Chỉ có kẻ điên mới nghi ngờ câu nói đó. Đơn giản, vì nó do hoa h*u phát ngôn ra. Muốn trở th*nh hoa h*u đâu có đùa. Trên đất nước khác cả triệu cô gái tốt nghiệp đại học, cả ng*n cô tốt nghiệp tiến sĩ trong khi hoa h*u ngoảnh đi ngoảnh lại chỉ v*i chục cô, đủ biết khó khăn phức tạp như thế n*o.

Chưa kể thi đại học còn gian l*n hồ sơ, quay cóp b*i vở chứ thi hoa h*u diễn ra hết sức công khai, đến thân thể còn nhiều lúc lộ thiên nói gì tới kiến thức. Hoa h*u nói l* phải tin thôi.



Tại sao tin? Vì đúng l* thứ nhất, rõ r*ng đ*n ông sinh ra để lo cho đ*n b*, tất cả s* sách, tất cả văn học, sân khấu, điện ảnh đều ghi như thế. N*o Trọng Thủy lo cho Mỵ Châu, n*o Kim Trọng v* Sở Khanh cùng lo cho Thuý Kiều hoặc Romeo lo cho Juliet. Chưa khi n*o thấy Mã Giám Sinh lo cho Từ Hải hoặc Thạch Sanh bỏ Công Chúa lo cho Lý Thông. Tất nhiên cũng có một số đ*n ông vĩ đại suốt đời lo cho khoa học hoặc cho nhân loại, nhưng số ấy rất *t v* cũng chả vì v*y m* không lo cho bạn gái hoặc vợ.

Thứ hai, không lo thì thôi, đã lo phải lo cho gái xinh, dù bản thân mình có xấu. Chả thế m* có phim Quái V*t với Người Đẹp hoặc có truyện thằng gù Quasimodo với cô gái dễ thương Esmeralda.

Chưa thấy anh n*o sốt sắng lo cho phù thủy. Trường hợp Ch* Phèo lo cho Thị Nở l* rất hiếm v* cũng chỉ lo v*i ng*y rồi chán ngay.

Vì một cô gái xinh, đã không biết bao nhiêu anh bỏ vợ bỏ con, bán c*a bán nh*, chuyện ấy chỉ có ngốc mới không biết.

Đã v*y, hoa h*u còn l* xinh của cực xinh hay nói theo ngôn ngữ dân gian l* đỉnh của đỉnh, thế thì lo cho hoa h*u một cách to*n tâm to*n ý, lo đến quên cả thân mình cũng chả có gì sai.

Ngọc Trinh tuyệt ở chỗ biết căn dặn chị em muốn được lo phải đừng tỏ ra mình giỏi. Trời ơi, lời dặn dò ấy mới thông minh l*m sao, nếu không phải hoa h*u có tr* tuệ siêu ph*m chắc chắn không thể nghĩ ra được. Bởi Ngọc Trinh biết quá rõ lũ đ*n ông. Chúng có một khoái cảm vô bờ khi cảm thấy mình trở th*nh kẻ mạnh mẽ, che chở, đùm bọc. M* tự cổ ch* kim, có ai che chở tiến sĩ, có ai che chở giáo sư, có ai che chở giám đốc hoặc chủ tịch hội đồng quản trị? Phải che chở nữ sinh, phải che chở cô thiếu nữ ngây thơ ngơ ngác, mắt đen láy v* mở to tròn mới đúng lu*t.

Tiếp xúc với gái ngốc, hay theo lời Ngọc Trinh, gái không giỏi mới hạnh phúc l*m sao. Hơi một tý l* chúng nép v*o ta, cái gì chúng cũng nhờ ta giảng giải, v*t n*o cũng muốn ta mua giúp. Gái ngốc chả biết ai gi* hay ai trẻ, ai có vợ hay ai còn trai tráng, c*ng chả biết tiền của đ*n ông từ trên trời rơi xuống hay lao động khổ sai m* có. Gái ngốc cũng chả biết đắt rẻ thế n*o, đòi mua túi xách LV m* cứ giản đơn như đòi mua cái kẹo, khiến ta vừa rút tiền ra vừa mê mẩn.

Xét ra, những cô n*ng kém thông minh nhất l* những cô cả cuộc đời cứ học quần qu*t, không biết phấn son l* gì, không biết trang điểm l* gì, xa lạ với váy ngắn hoặc mái tóc đen mượt óng ả, cả đời chỉ đầu bù tóc rối hoặc đeo k*nh c*n d*y cộp, nhìn đâu cũng thấy những vấn đề của thế giới chứ không thấy nổi vấn đề của bản thân mình v* vừa khó t*nh, vừa cau có lại vừa khô khan. Những gái như thế đ*n ông lo l*m gì v* lo cái gì? Chả lẽ lại mua tặng từ điển, mua tặng giẻ lau k*nh?

Hỡi đ*n b*, khôn hồn thì thông minh cũng phải giấu đi. Muốn được đ*n ông chăm sóc, lo lắng hoặc mua nh* mua xe thì phải khờ dại, phải chớp chớp mắt, phải như Xuân Diệu đã viết “Chỉ biết yêu thôi chả biết gì”!

Cám ơn Ngọc Trinh. Với tư cách l* đương kim hoa h*u quốc tế tại Mỹ (rõ r*ng l* hơn hẳn nếu tại Ma rốc hoặc tại Campuchia) ở chỗ đã khẳng định một chân lý m* xưa nay một v*i đứa còn nghi ngờ. Với tuyên bố của mình, Ngọc Trinh đã đ*p tan những lu*n điệu có t*nh tuyên truyền lừa bịp, cho rằng với nhân loại nói chung v* phụ nữ nói riêng, kiến thức l* điều rất quan trọng. Thực ra, kẻ có tr* tuệ ch*nh l* kẻ tỏ ra ngốc một cách sâu sắc v* to*n diện!